CHUYỆN CỦA XÔI – NGƯỜI TÌM VỀ NHỮNG KÝ ỨC ĐẸP

Posted on by admin in

CHUYỆN CỦA XÔI – NGƯỜI TÌM VỀ NHỮNG KÝ ỨC ĐẸP

Ngày xưa, ngồi bên chiếc bếp củi cũ dưới gian nhà sau, bà hay bảo: “Xôi chính là hồn cốt của quê hương của người Việt Nam, là món ăn giản dị, quen thuộc của biết bao thế hệ của dân tộc”.

Bà tôi biết nấu xôi từ nhỏ vì ngày ấy gia đình nhiều khó khăn, vất vả, Bà lầm lũi thổi xôi rồi gánh hàng đi bán khắp các hẻm ngõ, phố phường. Cũng từ đó mà tôi cũng được lớn lên từ chính gánh hàng rong của Bà.

Những chõ xôi Bà nấu không chỉ ngon mà còn xuất phát từ những tình cảm yêu thương của Bà gửi gắm trong từng nắm xôi, hạt gạo.

Gạo nếp đem thổi thành xôi cho thêm ít muối, ít dầu và một chút bột nghệ để tăng thêm phần hấp dẫn, thơm ngon. Phần thịt heo còn dư lại sau bữa ăn, Bà tôi đem xé sợi thêm chút mắm muối đảo qua lửa vài phút là có ngay dĩa chà bông ăn kèm. Món xôi nếp của Bà chỉ đơn giản như thế thôi nhưng nó thấm quyện các gia vị, mùi thơm với nhau tạo nên một món ăn rất đặc biệt đối với bản thân tôi. Nó có cái dẻo thơm của những hạt gạo nếp; sợi chà bông dai dai mằn mặn; hương vị thơm phức, giòn tan từ hành khô Bà làm.

Đó là những cảm nhận của tôi về món xôi của Bà, của người thương yêu tôi hết mực. Cho đến tận bây giờ, khi đã trưởng thành, đi nhiều nơi, ăn thử nhiều món ăn, nhiều món xôi khác nhau, tôi cũng không tìm thấy được những mùi vị của tuổi thơ. Không phải những món ăn đó không ngon, không đặc biệt bằng món xôi của Bà mà có lẽ là do tôi đã quá yêu những nắm xôi của Bà, những nắm xôi tuổi thơ gắn liền với những khó khăn vất vả một thời.

Nắm xôi chất chứa những yêu thương hy sinh của Bà, và tôi chợt nhận ra rằng : “Tôi yêu Bà đến nhường nào!”